TÀI CHÍNH -
Tháng 6/2016
7
Một nghiên cứu mô hình phân tích kịch bản
tiềm năng dự đoán tương lai của Việt Nam phải
trải qua tác động do khí hậu cao (HCI), tăng trưởng
kinh tế cao (HEG). Kịch bản HCI giải quyết các tác
động có thể có của biến đổi khí hậu đối với tiến bộ
kinh tế và sử dụng đất phát hiện các tác động tiêu
cực đến tăng trưởng. Phát hiện này được ủng hộ
bởi thực tế, nông nghiệp là một thành phần quan
trọng của nền kinh tế Việt Nam và biến đổi khí hậu
có tác động xấu đến mùa màng.
Kịch bản HEG thực hiện mục tiêu tăng trưởng
và năng suất cây trồng được thiết lập bởi Chính
phủ Việt Nam, để đạt được mục tiêu kinh tế và
nông nghiệp. Tương lai của đất nước sẽ được thể
hiện bởi tăng trưởng kinh tế nhanh chóng cùng với
sự tăng trưởng trong sản lượng các loại cây trồng,
có thể là do những cải tiến bắt nguồn từ sự phát
triển của tiến bộ kỹ thuật. Tỷ lệ đô thị hóa cao cũng
dẫn đến sự biến mất của khu vực đất được bảo vệ,
một bi kịch cho đa dạng sinh học của Việt Nam.
Theo một kịch bản khác, lao động nông nghiệp
giảm sẽ có tác động tích cực về tiền lương trong
công nghiệp và các công việc khác; An ninh lương
thực sẽ tăng 3,4%, nhưng chủ yếu là do nhập khẩu
không có lợi cho những người nông dân trồng
lúa ở nông thôn về mặt tài chính. Việt Nam sẽ ít
chịu biến động giá cả trên thị trường quốc tế về
thực phẩm mà phụ thuộc nhiều hơn vào lĩnh vực
đến các nguyên nhân gốc rễ và chỉ tập trung vào
các vấn đề quan sát được sau thực tế.
Ngày nay, công nghiệp hóa là một chỉ số quan
trọng của phát triển. Khi vị thế kinh tế - xã hội của
Việt Nam tăng lên, ngành công nghiệp tiếp tục phát
triển, tăng trưởng kinh tế - xã hội đi liền với vấn đề
làm gia tăng rủi ro liên quan đến nguy cơ suy thoái
môi trường, đặc biệt là liên quan đến ô nhiễm môi
trường nước và không khí. Hầu hết nước thải từ các
khu vực sản xuất công nghiệp không được xử lý
đúng chuẩn, khiến rò rỉ hóa chất độc hại vào sông
Cửu Long và sông Hồng ảnh hưởng trực tiếp đến đời
sống con người, cảnh quan. Theo báo cáo của Ngân
hàng Thế giới, năm 1995, rác từ các nhà máy xi măng
ở Hải Phòng vượt quá tiêu chuẩn quy định đến 8 lần.
Công nghiệp cũng gây ra xói mòn đất thông qua suy
thoái đất, làm cho các vùng bờ biển dễ bị tổn thương
hơn do lũ lụt tàn phá. Những tác động tiêu cực của
công nghiệp cho thấy, sự bất cân bằng giữa tạo ra
việc làm trong ngành công nghiệp và việc phá hủy
môi trường đang diễn ra ngày càng nghiêm trọng.
Khi mức thu nhập tăng lên, lượng khí thải CO2
cũng tăng lên. Tốc độ tăng trưởng GDP bình quân
đạt 6-8% trong thập kỷ qua, nhưng đi cùng với đó,
khí nhà kính cũng đã tăng theo cấp số nhân. Các
con số từ năm 2010 là 151 triệu tấn CO2, hơn một
nửa trong số đó liên quan trực tiếp với sản xuất
nông nghiệp và thay đổi sử dụng đất, chủ yếu liên
quan đến trồng lúa.
Bên cạnh đó, còn có một liên hệ trực tiếp giữa
đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) và lượng khí thải
CO2. Thu nhập và FDI, cũng như tiêu thụ năng
lượng, là ba yếu tố quyết định hàng đầu của phát
thải khí nhà kính của Việt Nam. FDI có liên quan
tích cực đến khí nhà kính, có thể cung cấp cho các
quốc gia đang phát triển công nghệ xanh mà các
nước này không có.
VIỆT NAM CHỊU RỦI RO BỞI LŨ LỤT (triệu người, tỷ USD)
Nguồn: Mạng lưới kiến thức, phát triển và khí hậu, 2012.
Tổ chức phát triển quốc tế Hoa Kỳ (USAID),
xác định Việt Nam là một nước ưu tiên đối
với chương trình hỗ trợ về biến đổi khí hậu.
USAID đang giúp giải quyết những thách
thức về biến đổi khí hậu thông qua cách tiếp
cận phối hợp giữa giảm nhẹ, thích ứng và
giảm thiểu rủi ro thiên tai.